Việc đè nén bất cứ điều gì cũng là sự xuẩn ngốc. Nó phá hỏng tâm hồn. Nó khiến chúng ta quan tâm đến những lo sợ nhiều hơn là tình yêu. Đó chính là một sai lầm.
-Osho-
Quan tâm quá nhiều đến những lo sợ là một sai lầm. Quan tâm nhiều đến tình yêu chính là đức hạnh. Bạn hãy quan tâm nhiều đến tình yêu vì chỉ qua tình yêu người ta mới có thể đến được sự cao thượng. Những lo sợ khiến người ta bị tê liệt, họ phải sống cảnh địa ngục giữa cuộc sống này.
Những người bị tê liệt bởi những lo sợ là những người đang sống trong địa ngục giữa trần gian. Họ sống cùng những lo sợ. Họ chỉ hành động khi không có bất cứ một lo sợ nào xuất hiện, họ chẳng làm được điều gì đáng quý cả. Nếu bạn phải lòng một ai đó sự lo sợ sẽ xuất hiện. Nó nói "Đừng phải lòng ai cả nếu không bạn sẽ bị bỏ rơi". Điều đó rất đúng - nếu bạn không phải lòng một ai cả thì không ai có thể bỏ rơi bạn - nhưng khi đó cuộc sống của bạn không hề có tình yêu, điều này còn tồi tệ hơn cả việc bị người khác bỏ rơi. Sự thật là, nếu có một ai đó bỏ rơi bạn thì nhất định cũng có một ai đó chấp nhận bạn. Những người sống cùng sự lo sợ là những người luôn nghĩ về sự an toàn, sự hoàn hảo. Họ không phạm bất kỳ sai lầm nào nhưng đồng thời cũng chẳng làm gì cả. Đời sống của họ là một chuỗi dài đơn điệu, nhàm chán, tẻ nhạt, ảm đạm. Họ không góp phần vào cuộc sống này. Họ xuất hiện, tồn tại - nói đúng ra là họ sống một đời sống vô vị - rồi chết đi.
Cuộc sống là một sự không an toàn, điều này có nghĩa là cuộc sống là sự tự do. Khi an toàn xuất hiện, sự câu thúc gò ép cũng xuất hiện, sự tự do sẽ hoàn toàn biến mất.
Nếu ngày mai được thiết lập sẵn thì sự an toàn có thể xuất hiện nhưng bạn lại không có được sự tự do, bạn sẽ giống như một người máy, một robot. Bạn phải thực hiện những việc đã được định trước. Ngày mai luôn là ngày tươi đẹp vì ngày mai là ngày tự do hoàn toàn. Không ai có thể biết trước được điều gì sẽ xảy ra vào ngày mai. Ngày mai bạn có còn sống hay không, ngày mai bạn có còn tồn tại trên thế gian này hay không, không ai biết cả.
Đừng đòi hỏi sự an toàn. Nếu bạn đòi hỏi sự an toàn, bạn sẽ luôn bất an. Bạn hãy chấp nhận sự không an toàn, rồi nó sẽ biến mất. Đây không phải là điều nghịch biện, đây là sự thật. Cho đến giờ phút này bạn còn tồn tại, tại sao bạn lại phải lo lắng về ngày mai ? Nếu bạn có thể tồn tại vào ngày hôm nay, tồn tại vào ngày hôm qua thì ngày mai cũng sẽ tự chăm sóc lấy nó.
Đừng nghĩ đến ngày mai, hãy hoạt động tự do. Khi bạn sống trong tự do, mỗi khoảnh khắc sẽ mang đến cho bạn một thế giới mới, một đời sống mới... Mỗi khoảnh khắc sẽ trở thành sự tái sinh.
Xem đầy đủ bài viết tại http://meodieu-mary.blogspot.com/2010/09/su-tu-do.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét