Thứ Năm, 11 tháng 11, 2010

Cuộc sống Luxembourg (p2)

Kết thúc khóa học MBA, mình quay trở về Lux với tư cách là “bà bầu”. :) Khi đi eo hình chữ X, khi về eo hình bánh mỳ :) ))


Mình lại cắp cặp vác bụng bầu đi học tiếp tiếng Pháp.


Lần này không hiểu vì được nấu ăn chăm sóc cho anh sau 1 năm xa cách, vì tiếng Pháp khá lên, vì sung sướng được làm bà bầu, hay vì có những người bạn tốt, mà mình thấy yêu cuộc sống ở Lux hơn. Tự nhiên thấy biết thêm tiếng Pháp cũng là điều hay, thấy hệ thống an sinh thật tốt cho người làm mẹ, và nhận ra cái thanh bình tư lự của Lux (có phải nước nào cũng có nhiều công viên và cây xanh ngay tại trung tâm đâu).


Trở về với anh, mình lại có thời gian gặp gỡ nhiều hơn với những người bạn Việt mới. Chị Minh người Hà Tĩnh,lấy chồng người Lux, cũng có một chú hổ con như mình. Chị cái gì cũng biết, và rất tốt bụng nhiệt tình “chơi tới bến”. Chỉ trong 4 năm mà chị tự học thêm tiếng Pháp, tiếng Lux và cả tiếng Đức, và giờ thì nói trôi chảy Anh Pháp Lux. Một tấm gương về việc học ngoại ngữ cho mình noi theo đây. Chị Quyên răng khểnh giống Hồng Nhung, và rất tháo vát đảm đang. Chị Minh và chị Quyên đều nói nhiều, nói nhanh, nhưng cả hội thống nhất ngôi vô địch nói nhanh thuộc về chị Quyên. Em Tuệ thì đối lập với hai chị, người Huế nói năng nhỏ nhẹ dễ thương, và rất yêu thơ nên viết email hay cho thêm vài câu thơ hợp cảnh vô cùng. Rồi qua em Hà vẹt, mình cũng gặp thêm một số người bạn khác qua Lux học một năm như Kiệt nấu ăn ngon và cực kỳ yêu Vũng Tàu, Nhung nhìn yểu điệu thục nữ nhưng rất mạnh mẽ, và Trang nhìn nét như Sony.


Lâu lâu không gặp nhau là thấy nhớ ngay, thế nên cứ 1-2 tuần là lại kiếm cớ để tụ tập ăn uống, karaoke, tán phét…Lại nhớ hôm cả lũ đi chợ Noel ở Strasbourg, lạnh quá thế là Tiên cứ nhảy lò cò trên đường phố, còn mình thì bầu bí cũng muốn nhảy nhưng không được. :) . Nhớ hôm giao thừa (và cũng là sinh nhật mình) ở nhà chị Minh, cả hội quây quần ăn bánh chưng, mứt tết, thịt đông xôi xéo, câu chuyện nở như ngô rang. Mình vui quá chỉ muốn ở lại thêm, đến khi về nhà lúc đấy mới nhận ra cơ thể bầu bí đã quá mệt nhưng vì quá vui nên không nhận ra.


Cứ mỗi lần anh xã phải qua Anh học là Hà, Quyên, Tiên, Trang lại qua chơi giúp hai mẹ con, rồi ở lại mấy ngày. Chị Minh thì vài tuần lại cho Bim qua chơi với Thành, mặc dù nhà chị ở khá xa, mỗi lần đi phải mất cả tiếng đồng hồ, mà đường thì lên dốc xuống đèo chóng hết cả mặt.


Nhìn chung thì con người ở Lux hơi lạnh, đi trên đường hay ra siêu thị mình thấy nhiều người trông có vẻ đăm chiêu lạnh lùng (nhưng cũng phải nói thêm là người ở Lux gần 50% là dân từ nước khác, đa phần là từ Pháp, Bỉ, Ý, Bồ Đào Nha vv, nên không thể kết luận gì về người bản xứ). Hàng xóm đa phần chỉ chào hỏi xã giao chứ không biết hơn gì về nhau (hai bạn hàng xóm nhà mình là trường hợp đặc biệt, mình sẽ viết riêng một bài khác).


Nhưng Lux rất nhiều dân quốc tế nên để gặp được bạn tốt không phải khó. Mình đã gặp những người bạn rất tốt từ Lux, từ các nước châu Âu, châu Á, châu Mỹ la tinh từ lớp học tiếng Pháp, từ hàng xóm, từ công ty của chồng, hay từ sân bay, từ những người bạn khác…


Mình nghĩ quan trọng là chính mình phải thích kết bạn, chủ động làm quen (hoặc bị động vui vẻ tiếp nhận sự làm quen của người lạ), và nếu có thể thì nên tìm một điểm chung để xuất phát. Ví dụ như mình quen Erika người Hungary xuất phát điểm là vì chị ấy cũng bầu bí như mình, hay quen Sissi người Tàu vì cùng là dân châu Á đi học MBA, gặp nhau trên chuyến bay từ Lux đi London…



Xem đầy đủ bài viết tại http://tuhang.wordpress.com/2010/11/11/cu%e1%bb%99c-s%e1%bb%91ng-luxembourg-p2/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến